còn học lớp một, vì mẹ đi làm trên huyện, bố anh thì công tác ở Hà Nội cuối tuần mới về. Cho nên mẹ chỉ nấu cơm bữa sáng và tối, còn bữa trưa anh phải tự nấu. Việc nhà cũng vậy, mẹ cũng bắt làm cùng chứ không làm hết. Anh nấu ăn cũng ngon phết đấy? Hôm nào em muốn thưởng thức không? – Thật nhé, hôm nào em phải thưởng thức mới được. Giọng Hiền không dấu được sự mong chờ. – Được, hôm nào anh sẽ chiêu đãi em tay nghề của anh. Cô rướn.