thể thu xếp được. Vậy đi, cháu sẽ đi cùng cô. Tôi cũng phát hiện một vấn đề đối với cô Hồng, cô không có quần áo thay, chiếc quần chip hôm qua vẫn chưa khô. – Hay cô dùng tạm quần của Hiền? – Thôi… Tí nữa cô sẽ mua. – Có khi cũng không cần đâu… Để vậy cho tiện. Tôi cười nháy mắt trêu cô, trong khi mặt cô đỏ lên và giơ tay đánh tôi. … Bạn đang đọc truyện Trưởng thành tại nguồn: https://truyendam.pro Khi đến khách sạn đón cô Hằng và cô Nguyệt, tôi.