khàn khàn trả lời, Hiền kéo tay tôi đến nhà vệ sinh, ánh đèn vừa bật làm tôi chói mắt, cảm giác lâng lâng vẫn còn, nhưng tôi cũng xác định được bồn vệ sinh. Hiền vẫn đứng ở cửa chờ tôi, tắt đèn và đưa tôi về phòng ngủ. Uống hết cốc nước đặt bàn đầu giường, tôi cảm thấy tỉnh táo một chút, nhìn Hiền trong bộ đồ ngủ bằng vải bông, tôi định hỏi cô. Nhưng cô lại kéo tôi nằm xuống. – Anh ngủ thêm đi cho đỡ mệt, có gì mai sẽ nói chuyện. Tôi.