Cơn mưa chợt tạnh, cũng là lúc tôi với em chia tay nhau cung như đã có liên lạc của nhau rồi… Time cứ thế trôi, mỗi khi buồn, hay muốn thư giãn lại hẹn nhau tại địa điểm quen thuộc, nơi lần đầu gặp mặt, và nó sẽ dừng lại ở mức đó, nếu 1 ngày em book grab không được và tôi đưa em về, trao tôi nụ hôn và nói “em thích anh”…
Chợt nhận ra khi chính người con gái bên anh ta, 1 chàng kỹ sư người Hàn, luôn chu cấp cho em mỗi tháng để trang trải cuộc sống cho mình, mở lời như thế với tôi… tôi phải làm sao khi nghe được khá nhiều tâm sự của em về tình nhân hơn em 20t…